(Thơ Đinh Hoàng Anh)
	
	Tôi lắng vào hơi thở
	Gió cùng thở với tôi
	Tôi lặn vào hơi thở
	Mưa cùng thở với tôi
	Tôi chảy cùng hơi thở
	Qua muôn cõi đất trời
	Tận diệt và sinh sôi
	Gặp gỡ và ly biệt
	Giữa hai bờ sống chểt
	Trùng điệp bao kiếp người
	
	Qua bao mùa hoa rơi
	Qua bao lần thu tận
	Qua bao ngày nắng ấm
	Qua bao thì xuân tươi
	Một nhịp này buông lơi
	Một nhịp này bạo liệt
	Một nhịp này lặng yên
	Một nhịp này tha thiết
	Giữa hai bờ sống chểt
	Hơi thở tôi luân hồi
	
	Trôi và trôi và trôi
	Từng giọt tôi xưa cũ
	Từng giọt tôi u buồn
	Từng giọt tôi thương nhớ
	Từng giọt tôi đắm say
	Từng giọt tôi lầm lỡ
	Từng giọt tôi thảnh thơi
	Từng giọt tôi bừng nở
	Trôi theo dòng hơi thở
	Vô tận mùa trăng soi
	
	Như mây trên bầu trời
	Rong chơi và quên lãng
	Mỉm cười cùng năm tháng
	Không nhớ và không quên
	Không ngày và không đêm
	Không lạnh và không nóng
	Không đợi và không ngóng
	Trôi dạt cùng đất trời
	Hơi thở và hơi thở
	Không tôi và không tôi
	
	HOA KHÔNG MÀU
	
	Ảnh: Nguyễn Giang